Một người có thể liều mình nhất là khi họ còn trẻ, thanh xuân rực cháy, tuổi trẻ hừng hực. Trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp, chúng ta đều sống một cách liều lĩnh, mơ hồ bước đi, liều mạng làm việc, rực cháy với niềm đam mê.
Ai mà chẳng có thanh xuân như nắng hạ
Ai mà chẳng có bi thương như nước ngược dòng
Bên trong mỗi chúng ta đều có một đứa trẻ bị tổn thương. Hãy đặt tay lên tim mình để hỏi:
Bạn có đang hạnh phúc và vui vẻ?
Thanh xuân của bạn có tràn ngập nhiệt huyết, hoài bão và niềm vui?
Bạn có đang sống theo chỉ dẫn của người khác, sợ định kiến, sợ đàm tiếu, sợ phán xét...
Bạn có thực sự sống một cuộc đời của riêng mình chưa?
Thanh xuân là gặp gỡ với 7 cái tôi: một là tươi sáng, hai là đau buồn, ba là đẹp đẽ, bốn là mạo hiểm, năm là quật cường, sáu là yếu mềm và cuối cùng là đang trưởng thành.
Trong quá trình "lớn lên", chúng ta sẽ có vấp ngã, có đau buồn, có giận hờn, có vui vẻ.
Trái tim của ta đôi lúc cũng nhói lên một nỗi đau vô hình. Suy nghĩ của ta thỉnh thoảng cũng lo lắng với sự phán xét của người khác.